موت العصافير
موت العصافير
ليش منعيش بكرامه
ماكو فرقه ولا زعامه
نهدم الاصنام كلهن
والعبد يعتق عبيده
ليش مانزرع ورود
ونرسم الضحكه أعله شجره
ويصعد العصفور غنوه
وعالغصن يقره نشيده
يقره ابياته الجميله
وتستمع كل البلابل
بيت منهن عجب بلبل
كله ياعصفور عيده
وأمنت نجار عالعش
بس رحت خان الامانه
وطيح الشجره بكبرها
وموت العصفور بيده
ليش مانكتب تفائل
عالحزن يطرب قلمنه
وياقلم يترك حزنه
ويكتب القصه السعيده
ليش نقره بعين وحده
وعدنه كل الدنيا سوده
نذكر الجلمه التغثنه
ونترك الجمله المفيده
ليش ننشر بس فضايح
صاحبك اول ضحيه
عل حبل تنشر عيوبه
وثاني يوم أعله الجريده
ليش عينك عل يتيم
عيونك تراقب سلعته
لو يحط ايده عل سلعه
كتله اترك هذا اريده
ليش من ضحى ابنينه
وراد مترين لدفنهم
ماطلب يبني عماره
عالاقل يدفن شهيده
صرخت المظلوم تبقى
شماعتك بيها الزمان
وسيف تتحول صرخته
تكطع قيوده وحديده
صوغت المحكوم شنقا
حبل يلتف بركبته
لاكت اعليه المنيه
والحبل لاك اعله جيده
بقلم
هشام الشاوي